Dịch Vụ Bách khoa Sửa Chữa Chuyên nghiệp

Cảm biến quang điện khuếch tán

Giới thiệu

Cảm biến quang điện phản xạ khuếch tán là một loại cảm biến quang thường được sử dụng trong các ứng dụng tự động hóa công nghiệp. Chúng được tích hợp một bộ phát sáng và một bộ thu. Các cảm biến này phát hiện ánh sáng phát ra dội lại từ một vật thể và từ đó xác định xem vật thể đó có hiện diện hay không.

Cảm biến quang điện khuếch tán là gì ?

Cảm biến quang điện khuếch tán, còn được gọi là cảm biến phản xạ khuếch tán là một cảm biến tiệm cận quang học. Nó sử dụng nguyên tắc phản ánh để phát hiện các đối tượng trong phạm vi phát hiện của nó.

Cảm biến có một nguồn sáng và một bộ thu được đặt trong cùng một gói. Chùm sáng được phát ra về phía mục tiêu / đối tượng và được mục tiêu phản xạ trở lại cảm biến.

Bản thân vật thể hoạt động giải trí như một tấm phản xạ, vô hiệu sự thiết yếu của một bộ phận phản xạ riêng không liên quan gì đến nhau. Cường độ của ánh sáng phản xạ được sử dụng để phát hiện sự hiện hữu của đối tượng người tiêu dùng .

Nguyên lý thao tác của cảm biến quang điện khuếch tán

Cảm biến quang điện khuếch tán, giống như mọi cảm biến quang điện khác, có mạch tích hợp để điều chế, phát, nhận và giải điều chế chùm ánh sáng và điều khiển và tinh chỉnh đầu ra. Chúng có cả thành phần phát và thu được tích hợp trong cùng một vỏ .
Nói chung, một cảm biến quang điện có 1 số ít mạch bên trong :

  1. Bộ điều chế và Bộ khuếch đại
  2. Transmitter và Receiver
  3. Bộ khuếch đại và giải điều chế máy dò
  4. Đầu ra

Giai đoạn Bộ điều biến và Khuếch đại

Giai đoạn này tạo ra tín hiệu để bật và tắt nhanh đèn LED. Tín hiệu thường có dạng sóng vuông .

Giai đoạn khuếch đại sử dụng tín hiệu từ tiến trình điều chế và tinh chỉnh và điều khiển đèn LED. Một số cảm biến không có quy trình tiến độ điều biến và xuất ra một chùm tia trực tiếp. Chúng có khuynh hướng có khoanh vùng phạm vi cao hơn, nhưng dễ bị nhiễu bởi những nguồn sáng bên ngoài .

Giai đoạn phát và thu

Máy phát thường là đèn LED do tiêu thụ điện năng và vận tốc chuyển mạch thấp hơn. Ánh sáng phát ra nằm trong vùng ánh sáng nhìn thấy và tia hồng ngoại có bước sóng. Đèn LED đỏ là thông dụng nhất trong số những loại ánh sáng nhìn thấy .

Để nhận tín hiệu, một photodiode / phototransistor được sử dụng. Đối với loại phát xung, phototransistor này là kết hợp quang phổ với bước sóng của đèn LED phát. Điều này đảm bảo rằng phototransistor cho phép dòng điện chạy nhiều hơn khi nó nhận được ánh sáng nằm trong bước sóng của đèn LED phát.

Giai đoạn Khuếch đại và Giải điều chế Máy dò

Tín hiệu nhận được được khuếch đại và điều hòa thêm bằng cách lọc và làm mịn. Mạch thu cũng hoạt động giải trí đồng điệu với bộ phát, giảm rủi ro tiềm ẩn bị gián đoạn bên ngoài .
Điều này giúp cảm biến phủ nhận bất kể chùm ánh sáng không mong ước nào phát ra ở những tần số khác nhau hướng tới cảm biến .

Giai đoạn đầu ra

Giai đoạn đầu ra nhận tín hiệu điều hòa từ bộ giải điều chế và chuyển đầu ra. Điều này hoàn toàn có thể là nguồn hoặc thoát nước cho cảm biến loại PNP / NPN, hoặc chỉ đơn thuần là kích hoạt tiếp điểm thường mở hoặc thường đóng cho cảm biến loại đầu ra rơle .

Sự độc lạ giữa cảm biến khuếch tán và phản xạ ngược là gì ?

Sự độc lạ chính giữa hai là cách họ phát hiện những đối tượng người dùng. Cảm biến phản xạ khuếch tán dựa vào phản xạ từ vật thể. Chùm tia phải được phản xạ bởi đối tượng người dùng để cảm biến phát hiện ra nó. Cảm biến phản xạ ngược dựa trên sự gián đoạn so với một chùm tia phản xạ đã sống sót .
Cảm biến liên tục theo dõi sự phản xạ của ánh sáng phát ra từ chính nó. Khi một vật thể cản trở chùm tia phản xạ, cảm biến sẽ phát hiện ra rằng vật thể đó đang sống sót .
Cảm biến phản xạ khuếch tán không nhu yếu một bộ phản xạ đặc biệt quan trọng vì nó dựa vào vật thể để phản xạ chùm tia. Điều này làm cho những cảm biến khuếch tán thuận tiện thiết lập và thông số kỹ thuật. Loại phản xạ ngược cần một tấm phản xạ đặc biệt quan trọng đặt trên chùm tia .

Có cả ưu điểm và nhược điểm ở mỗi loại. Cảm biến phản xạ ngược có thể phát hiện khá nhiều vật liệu, trong suốt hoặc trong mờ nhưng có vùng nguy hiểm ở khoảng cách cực kỳ gần.

Cảm biến phản xạ khuếch tán chỉ hoàn toàn có thể phát hiện những vật thể mờ / rắn, nhưng không có vùng chết .
Cảm biến phản xạ retro có khoanh vùng phạm vi từ vài cm đến vài mét trong khi cảm biến khuếch tán chỉ có khoanh vùng phạm vi khoảng chừng 10-35 mm. Cả hai đều có mạng lưới hệ thống dây điện tương đối đơn thuần và tương đối dễ lắp ráp và hiệu chỉnh .

Kết luận

Cảm biến phản xạ khuếch tán hoàn toàn có thể được nhìn thấy trong những ứng dụng nhu yếu phát hiện những bộ phận, hộp và vật tư rắn khác. Chúng hoạt động giải trí tốt nhất với những vật tư bóng / rắn như sắt kẽm kim loại và giấy. Ngoài ra còn có những loại cảm biến quang điện khác như cảm biến phản xạ ngược và cảm biến xuyên tia hoàn toàn có thể thay thế sửa chữa cho cảm biến phản xạ khuếch tán. Việc chọn đúng loại cảm biến giúp cải tổ đáng kể độ đúng chuẩn và hiệu suất của mạng lưới hệ thống .