Trung tâm trao đổi buôn bán sầm uất nhất ở Đàng Trong là: | Lịch sử 10 – Đại Học Kinh Doanh & Công Nghệ Hà Nội

Đáp án và đáp án câu hỏi trắc nghiệm chính xác nhất “Trung tâm trao đổi mua bán sầm uất nhất Đàng Trong là:“ Với kiến ​​thức tham khảo là tài liệu trắc nghiệm Lịch sử 10 hay và hữu ích

Đố bạn: Trung tâm mua bán, trao đổi sầm uất nhất Đàng Trong là:

A. Nước mặn ( Tỉnh Bình Định ) .

B. Gia Định (Thành phố Hồ Chí Minh).

C. Thanh Hà ( Phú Xuân – Huế ) .
D. Hội An ( Quảng Nam ) .
Câu vấn đáp :

Câu trả lời chính xác: D. Hội An (Quảng Nam).

Giải thích: Hội An (Quảng Nam) là thành phố cảng lớn nhất Đàng Trong, phát triển chủ yếu vào thế kỷ XVII – XVIII. Đây cũng là trung tâm mua bán, trao đổi buôn bán sầm uất nhất Đàng Trong.

Cùng trường ĐH KD & CN Hà Nội hoàn thiện hành trang trí tuệ qua bài tìm hiểu về xứ Đàng Trong dưới đây nhé!

Kiến thức sâu rộng về Nam Kỳ

1. Nguồn gốc của sự phân loại Bên trong-Bên ngoài

– Nguồn gốc của sự phân loại Đàng Trong và Đàng Ngoài bắt nguồn từ cuộc cuộc chiến tranh Nam – Bắc triều. Trong cuộc Phục hồi nhà Lê phát sinh ở Thanh Hóa, sau khi Nguyễn Kim bị ám sát, Trịnh Kiểm được vua Lê đưa lên nắm quyền, tìm cách loại trừ phe Nguyễn Kim. Con trai đầu của Nguyễn Kim là Nguyễn Uông bị sát hại, con thứ là Nguyễn Hoàng theo ý kiến đề nghị của Nguyễn Bỉnh Khiêm và sự giúp sức của bà, vợ của Trịnh Kiểm, cùng bạn bè, họ hàng Tống Sơn và những quan cũ của Nguyễn Kim xin được làm quan. trấn thủ Thuận Hóa ( 1558 ) rồi đánh chiếm đất Quảng Nam ( 1570 ) .
– Kể từ đó, con cháu họ Nguyễn thực hành giữ tước vị tước do vua Lê ban cho Nguyễn Hoàng và trên danh nghĩa vẫn là vua Lê, nhưng thực ra là quản lý trọn vẹn vùng Thuận-Quảng và dân gian gọi là chúa Nguyễn. . Các chúa Nguyễn một mặt cho kiến thiết xây dựng mạng lưới hệ thống thành lũy bền vững và kiên cố như Trường Dục, Nhật Lệ ( lũy Thầy ), Trường Sa, Trấn Ninh, thành Sa Phù để tăng sức phòng thủ và đẩy lùi những cuộc tiến công. của quân Trịnh, mặt khác, từng bước lan rộng ra chủ quyền lãnh thổ về phía nam đến đồng bằng sông Cửu Long. Trong gần nửa thế kỷ từ 1627 đến 1672, hai bên đánh nhau 7 lần không có hiệu quả, nhân dân quá đau khổ, trớ trêu, họ Trịnh và họ Nguyễn phải ngưng chiến, lấy sông Gianh làm ranh giới phân loại chủ quyền lãnh thổ. Nam sông Gianh thuộc chúa Nguyễn, gọi là Đàng Trong hay Nam Hà .

2. Chính quyền ở Nam Kỳ

– Từ thế kỷ XVII và nhất là sau khi kết thúc nội chiến Trịnh – Nguyễn, chủ quyền lãnh thổ Đàng Trong được lan rộng ra dần về phía Nam, gồm có cả vùng đất từ ​ ​ Nam Quảng Bình đến Nam Bộ thời nay .

– Các chúa Nguyễn liên tiếp xây dựng chính quyền riêng. Đất Đàng Trong chia thành 12 phủ, nơi đặt phủ chúa gọi là Chính Đình.

– Mỗi cung có 2 hoặc 3 ti để lo mọi việc, nhưng đa phần lo thuế và hộ khẩu. Từ nửa sau thế kỷ XVII, Phú Xuân ( Huế ) trở thành trung tâm của Đàng Trong. Chúa Nguyễn cũng cho xây dựng những cơ quan thường trực chuyên thu thuế .
– Dưới phủ là phủ, huyện, tổng, xã ( hoặc phường, thuộc ) .
– Quân Nam Kỳ là quân thường trực, được biên chế theo nghĩa vụ và trách nhiệm, được trang bị vừa đủ vũ khí, kể cả đại bác được sản xuất theo kiểu phương Tây .
– Giữa thế kỷ XVII, chúa Nguyễn bắt đầu tổ chức triển khai những kỳ thi ; Các quan chức được lựa chọn theo nhiều cách : dòng dõi, đề cử, và bầu cử .
– Năm 1744, sau một thời hạn xã hội Đàng Trong tăng trưởng không thay đổi, chúa Nguyễn Phúc Khoát quyết định hành động xưng vương, xây dựng triều đình trung ương, đổi 3 ti thành 6 bộ và đặt thêm nhiều chức quan. Các hoàng cung vẫn được giữ nguyên. Tuy nhiên, cho đến cuối thế kỷ 18, triều đình Đàng Trong vẫn chưa hoàn thành xong .
– Từ giữa thế kỉ XVIII, chính quyền sở tại ở Đàng Trong cũng như Đàng Ngoài lâm vào thực trạng khủng hoảng cục bộ ngày càng trầm trọng .

3. Ngoại giao của Nam Kỳ với những nước phương Tây

– Về nghành nghề dịch vụ đối ngoại, những chúa Nguyễn không chỉ khuyến khích thương nhân quốc tế vào buôn bán mà còn phát hành nhiều chủ trương khuyễn mãi thêm so với thương nhân phương Tây. Chính nhờ chủ trương ngoại thương cởi mở của những chúa Nguyễn mà giao thương mua bán Đàng Trong ngày càng tăng trưởng và hình thành nên những thương cảng nổi tiếng, trong đó tiêu biểu vượt trội là thương cảng Hội An .
– Trong số những nước phương Tây, Bồ Đào Nha là nước tiên phong xuất hiện ở Nam Kỳ. Các thương nhân Bồ Đào Nha đã cố gắng nỗ lực rất là để lấy lòng chúa Nguyễn, gửi quà và thường cạnh tranh đối đầu với người Hà Lan, thậm chí còn còn đề xuất chúa Nguyễn không nên buôn bán với người Hà Lan, tuy nhiên chúa Nguyễn không chấp thuận đồng ý và vẫn thiết lập thương mại với người Hà Lan. Trước tình hình đó, Bồ Đào Nha ngày càng chú ý quan tâm đến những hoạt động giải trí buôn bán với Nam Kỳ .
– Có thể chứng minh và khẳng định Nam Kỳ đã tạo mọi điều kiện kèm theo thuận tiện cho thương nhân Bồ Đào Nha đến trao đổi, buôn bán, kể cả việc được cho phép thương nhân Bồ Đào Nha thiết kế xây dựng cơ sở kinh doanh thương mại tại Hội An., được cho phép thiết lập những đường phố và kho hàng như những thương nhân Nhật Bản và Trung Quốc. Tuy nhiên, do phương pháp thanh toán giao dịch của Bồ Đào Nha hầu hết trải qua môi giới hoặc thanh toán giao dịch trung gian nên Bồ Đào Nha không có cơ sở vững chãi ở Nam Kỳ. Là những người phương Tây tiên phong đến Nước Ta, “ người Bồ Đào Nha dựa vào nền tảng hàng hải vững chãi và xông xáo đến chiếm đất để buôn bán ”. Mặc dù những thương nhân Bồ Đào Nha mua nhiều sản phẩm & hàng hóa rẻ tiền từ Nam Kỳ, nhưng họ đến Nam Kỳ không đại diện thay mặt cho bất kỳ công ty nào và không cư trú ở đó, thế cho nên vị trí của Bồ Đào Nha ở Nam Kỳ sau này bị suy giảm. khước từ .

– So với Bồ Đào Nha, thương nhân Hà Lan đến Đàng Trong muộn hơn nhiều. Năm 1601, người Hà Lan đến Nam Kỳ, đặt chân đến Hội An buôn bán .

– Những mặt hàng mà người Hà Lan thường mang sang buôn bán là những mặt hàng mà Nam Kỳ cần như đại bác, diêm tiêu, lưu huỳnh; Nỉ Châu Âu mịn, màu đỏ sẫm; tiền xu bằng bạc renaux như đồng xu bằng đồng, bạc nén và bạc đúc; hạt tiêu xuất khẩu sang Trung Quốc; Vải bông Ấn Độ, gỗ đàn hương … Đổi lại, người Hà Lan mua lụa và các sản vật địa phương khác như cây xô thơm, gỗ quý, lụa, xạ hương, vàng, v.v., đem về châu Âu.[3]. Thời gian đầu, các thương nhân Hà Lan cũng được các chúa Nguyễn chào đón nồng nhiệt, thậm chí còn được triều đình ban cho một số đặc quyền buôn bán. Năm 1633, theo lời mời của Chúa Sai, Công ty Đông Ấn Hà Lan có ý định đến Quảng Nam buôn bán và đến năm 1636, một thương điếm Hà Lan được thành lập tại thị xã Hội An. Tuy nhiên, quá trình giao thương giữa Nam Kỳ và Hà Lan chỉ diễn ra trong 4 thập kỷ đầu của thế kỷ 17, sau đó do mâu thuẫn với người bản xứ, thương nhân Hà Lan buộc phải rời Hội An. Sau nhiều nỗ lực của Batavia, Công ty Đông Ấn Hà Lan vẫn không thể duy trì mối quan hệ thương mại với Nam Kỳ.

– Tóm lại, hoạt động giải trí thương mại giữa Bồ Đào Nha, Hà Lan với Đàng Trong thế kỷ XVI – XVII được coi là đỉnh điểm của mối quan hệ giữa Đàng Trong và những nước phương Tây. Nhờ việc xây dựng ga trung chuyển Hội An, Bồ Đào Nha và Hà Lan đã duy trì mạng lưới thương mại nội Á trong hơn một thế kỷ từ giữa thế kỷ XVI đến giữa thế kỷ XVII. Đây là một trong những góp phần rất quan trọng của chính quyền sở tại Nam Kỳ trong quan hệ với những nước phương Tây thời Trung cổ. Mặt khác, hoạt động giải trí thương mại của Bồ Đào Nha và Hà Lan đã góp thêm phần phá vỡ nền kinh tế tài chính tự cấp tự cung tự túc của Đàng Trong, thôi thúc nền kinh tế tài chính hàng hóa Đàng Trong tăng trưởng can đảm và mạnh mẽ cũng như tạo điều kiện kèm theo cho Đàng Trong tham gia vào quy trình giao thương mua bán quốc tế. hội nhập .
Đăng bởi : Trường ĐH KD và CN TP.HN

Chuyên mục : Lịch sử lớp 10, Lịch sử 10


Có thể bạn quan tâm
© Copyright 2008 - 2016 Dịch Vụ Bách khoa Sửa Chữa Chuyên nghiệp.
Alternate Text Gọi ngay