Dọn kho đồ cũ, ngồi cả buổi với ký ức hồi xưa
Hồi xưa, trong ngày đầu tiên bị “ép” đi học mẫu giáo, tôi đã cào rách mặt bố và la hét ăn vạ suốt quãng đường từ nhà đến trường chỉ cách vài bước chân. Tôi thấy đơn giản là mọi thứ đang vui, ở nhà đang thích, tại sao phải đi học, tại sao phải gặp những người lạ? Tới trường, tôi thấy có vô số đứa bé như tôi, đang gào lên, khóc đến cạn nước mắt không chịu vào lớp, mặc cho người lớn dỗ dành rồi dọa nạt các kiểu. Nhưng chỉ chưa đến một tuần sau, tôi bỗng đổi ý vì nhận ra ở mẫu giáo có nhiều đồ chơi hơn ở nhà, lại có bao nhiêu bạn nhỏ như mình để chơi cùng, trong khi người lớn cứ đi cả ngày đến tối mới về, lại còn hay bắt tôi đi ngủ sớm.
Bạn đang đọc: Dọn kho đồ cũ, ngồi cả buổi với ký ức hồi xưa
Trẻ con lớn rất nhanh, khiến những món đồ xung quanh chúng nhanh gọn bị cũ và không còn giá trị sử dụng. Con người sinh ra đã là một thực thể hoạt động và tăng trưởng không ngừng, trong khi đồ vật được tạo ra luôn đứng yên .Từ bé đến nay, tôi chỉ chuyển nhà có một lần. Trong suốt quãng thời hạn dài dằng dặc đó, tôi tích trữ rất nhiều đồ, có lẽ rằng cũng do tác động ảnh hưởng từ cha mẹ. Với bố tôi, một món đồ cũ nếu vẫn còn sử dụng được thì nó vẫn đem lại niềm vui, mà nếu hỏng rồi thì vẫn hoàn toàn có thể sửa hoặc tái sử dụng sang một tính năng khác. Trong khi đó, mẹ tôi luôn có câu cửa miệng là ” vứt bớt cho đỡ rác nhà “, nhưng một ngày tôi phát hiện ra bà cũng giữ rất nhiều đồ trong tủ mà hàng chục năm qua chẳng khi nào sử dụng đến .
Dọn nhà là thứ công việc mà ai nghĩ đến cũng thấy ngại, thấy hãi hùng. Khi bắt đầu rồi, nó ngốn thời gian kinh hoàng. Cái này vứt hay không vứt? Cái kia mua lúc nào vậy nhỉ? Cái này tại sao hồi xưa tìm mãi không thấy? Chỉ cần lục lại được đống ảnh cũ trong quyển album là ngồi trầm ngâm cả buổi ngắm nhìn. Một cuốn sách hồi trước đi tìm mãi không thấy đâu, hóa ra nó lại ở đây. Một món đồ từng rất yêu thích nhưng bị thất lạc, đến lúc tìm thấy thì cảm giác như gặp lại một người bạn cũ…
Tuổi thơ sẽ trôi đi trước khi cả những đứa trẻ nhận ra thời kỳ ấy đã kết thúc để kịp trao tặng nó một lời chào .
Những món đồ thuộc về thời thơ ấu chính là những thứ bị cất vào trong nhà kho một cách nhanh chóng nhất. Tới ngày dọn kho, chúng lại vô tình xuất hiện ở ngay cánh cửa như là những ký ức thân thuộc nhất, những thứ thuộc về “hồi xưa”.
Đồ đạc trở nên cũ khi ta lớn lên. Khi sắp xếp lại khoảng trống trong nhà, đặc biệt quan trọng là khi chuyển nhà hay dọn nhà vào dịp cuối năm, mỗi món đồ đều gợi nhớ kỷ niệm dù chỉ như là những thước phim tua chậm không rõ nét. Đôi khi, một món đồ cũ giật mình trở lại cũng khiến con người ta bỗng dưng bị mắc kẹt ở đâu đó giữa lưng chừng hụt hẫng và thực tại cần giải thoát .Dù gì, đồ vật cũng đã cũ và tất cả chúng ta cũng đã có một khoảng chừng thời hạn thật vui tươi khi xưa .
Source: https://dichvubachkhoa.vn
Category : Mua Bán Đồ Cũ
Có thể bạn quan tâm
- VSA 501 – Bằng chứng kiểm toán đối với các khoản mục và sự kiện đặc biệt
- Thu mua vải cây vải tồn kho vải thanh lý
- 10 chiến lược quản lý hàng tồn kho – Quản lý bán hàng và phát triển kinh doanh
- Gạch cao cấp giá rẻ tại Hậu Giang nên mua ở đâu đảm bảo uy tín?
- Phân tích tình hình quản trị hàng tồn kho tại một doanh nghiệp (công ty cổ phần – Tài liệu text
- Tồn kho an toàn ảnh hưởng thế nào đến chuỗi cung ứng?